GiNo Thiên Vương Entry: Bài học từ miền quê.

Bài học từ miền quê.

Những cơn gió đêm nay dần khẽ thổi nhẹ trong cái đêm mưa rào. Cái không khí lạnh còn lại sau những trận mưa như vậy dường như đã xua tan cái không khí nóng bức. Nó vội vàng bước ra trước ngõ để nhìn ngắm cái không gian ồn ào náo nhiệt của những tiếng côn trùng đang thi nhau trỗ tài hợp xướng. Cái không gian ồn ào đó dường như làm cho nó buồn hơn. Nó nhớ nhà, nhớ những bạn bè cùng trang lứa, nhớ tất cả mọi người. Nó nghĩ dưới cái quê buồn bã và nhàm chán này sao con người ta có thể sống được cơ chứ. Cái chỗ “khỉ ho cò gáy” này có gì vui mà ai cũng khen, ai cũng thích. Đối với nó cái chỗ này không có gì hay chỉ có chán với chán. Nó ngồi chợt nghĩ nếu bây giờ ở nhà bây giờ chắc nó tung tăng cùng đám bạn vào những nhà hàng, quán bar sang trọng. Chứ không phải là như bây giờ ngồi buồn thỉu buồn thiu với những cái âm thanh đầy gớm giếc của những lũ côn trùng.


Tiếng gà gáy báo hiệu một ngày mới lại bắt đầu ngồi buồn bã trước hiên nhà. Nó buồn rười rượi không biết phải đi đâu về đâu trong cái thôn quê buồn bã và vắng lặng này. Nó chợt ngước mặt lên trời và nó lại thích thú trước cái không gian tĩnh lặng và lấp lánh những cánh diều mộc mạc đơn sơ không như ở cái thành thị của nó. Trước những thứ lạ lẫm ấy chân của nó cứ bước đi, cứ bước đi rồi chợt dừng lại trước một cánh đồng với muôn vàn đứa trẻ. Nó chợt bước tới trước cái vẻ mặt đầy ngạc nhiên trước những con diều mà lũ nhỏ cầm trên tay. Nó chơt cất tiếng:

- Cái này là con diều hả em. Nó hỏi một đứa trẻ trong số đó.
- Dạ. Đứa trẻ trả lời nó một cách không ngần ngại trước mặt một người lạ mặt như nó.
- Nó có thả được không em. Nó hỏi đứa trẻ một câu hỏi rất chi là ngây ngô.
Lũ trẻ cười lên trong cái câu hỏi dường như quá vô duyên của nó. Đứa trẻ vội vàng trả lời:
- Đương nhiên là thả được rồi!. Chị chưa thấy diều bao giờ hả?. Đứa trẻ hỏi ngược lại nó.
- Chị là người thành phố hả?. Thằng nhóc hỏi nó trong câu trả lời ấp úng.
- Uhm chị là người thành phố. Chị chưa bao giờ thấy loại diều này bao giờ cả. Sao mà nó đơn sơ và mỏng manh quá!. Chị nghĩ nó không bay được nên mới hỏi vậy thôi!.
Cả đám trẻ ngạc nhiên trước lời nói của nó. Một đứa trong số đó lại hỏi nó:
- Diều ở thành phố đẹp lắm hả chị?.
- Uhm. đẹp lắm em ạ!. Nó trả lời một cách nhanh chóng.
Nhưng rồi nó lại nói tiếp:

- Diều ở thành phố tuy đẹp nhưng có lẽ nó không được đẹp và có ý nghĩa như những con diều của các em đâu.
- Sao vậy chị?. Một thằng nhóc trong số đó hỏi lớn.
- Thì những con diều này do các em tự làm còn những con diều ở thành phố chỉ là những con diều đắt tiền đủ màu sắc sặc sỡ có thả thì chỉ cho vui chứ không có ý nghĩa.
- Sao không có ý nghĩa hả chị?. Một thằng nhóc trong đó lại hỏi.
- Thì những con diều của em tự làm đó là cả một công đoạn phức tạp.

Sau khi cho ra lò thì đó là sản phẩm độc đáo của chính mình làm ra. Đó là mồ hôi, là công sức của mỗi người.Có chơi thì cũng có ý nghĩa hơn là đồ mua về…Câu truyện bắt đầu rôm rả và vui vẻ hơn với những câu hỏi của lũ trẻ và nó.



Sau những ngày cùng chơi và trò truyện với lũ nhóc nó cảm thấy hào húng vô cùng trước những thứ mộc mạc và giản đơn ở đây. Và nó nghiệm ra một điều tại sao người ta lại thích cái vẻ yên tĩnh và vắng lặng của vùng thôn quê đến như vậy. Có lẽ những điều giản dị mộc mạc ở nơi đây đã làm cho con người ta trở nên tĩnh tâm hơn với trước những cám dỗ của cuộc sống náo nhiệt nơi đô thị phồn hoa. Riêng nó trong chuyến đi này nó học được nhiều điều từ cách làm diều mà từ trước tới giờ nó chưa bao giờ biết đến. Tuy con diều của nó làm không được đẹp và không bay được cao như những đứa trẻ khác. Nhưng đó là một món quà mà nó tự tay làm ra. Đó là niền vui, là công sức của nó chứ không phải là một món quà đơn nghĩa là bỏ tiền ra mua.

Sau cái chuyến đi về miền quê ý nghĩa ấy. Nó quyết định vào mùa hè năm tới sẽ vui chơi một cách vui vẻ. Nó nghĩ sẽ có nhiều điều đang chờ đón nó ở cái vùng đất xa lạ và yên ắng này đang chờ nó khám phá. Nó ngước mắt nhìn lại như không muốn rời xa nơi này dù chỉ một phút giây….
GiNo Thiên Vương
 Nguồn ảnh: internet

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Copyright © GiNo Thiên Vương Entry Urang-kurai